Xin chào. Hôm nay t chỉ muốn nói là t đang cảm thấy buồn và khó chịu vcl. T nhận ra t không giỏi kiểm soát được cảm xúc của mình, và từ trước đến nay t luôn chọn cách là né tránh nó.
T chọn nhìn cuộc đời qua lăng kính hài hước, cố gắng biến những thứ nghiêm trọng thành chủ đề gì đó vui vẻ, chỉ để che đi sự yếu kém và lo lắng của mình. T làm thế để tránh phải đối diện trực tiếp với nó, bởi vì t sợ t không đủ khả năng kiểm soát được. Vì vậy, càng ngày cảm xúc của t càng bất ổn, nó rất dễ nóng giận bởi những vấn đề hoàn toàn trong tầm kiểm soát, hoặc lo lắng quá mức, hoặc nghiêm trọng hóa 1 sự việc bình thường,… T biết tất cả những thứ đó đều không tốt cho t, và t deo muốn thế nữa.
Chả ai muốn biến mình thằng thằng hề mua vui cho người khác cả, và t cũng vậy. Nhưng có thể những thứ t làm vô tình khiến mọi người xem là hài hước, và đôi khi mang nó ra làm trò cười. T cũng có những cảm xúc của riêng t, và phần lớn trong đó là sự ích kỉ. Nên đôi khi t sẽ mất kiên nhẫn với những người mang những câu chuyện của t ra làm trò cười, dù tao biết họ không có ý thế. T sẽ nổi giận với họ, nhưng t sẽ không bao giờ từ mặt hoặc loại bỏ họ ra khỏi vòng tròn của t. Nếu mọi người cũng thường như thế, thì t cũng rất vui vì t không cô độc, nhưng nếu không, thì t cũng sẽ vui, vì t hiểu được vấn đề của t là gì và sẽ cố sửa chữa nó trước khi nó gây ra những hậu quả lớn hơn.
Kệ đi, dù sao t cũng sẽ cảm thấy tệ trong tầm 1 2 ngày nữa, trước khi cảm xúc dịu dần và t sẽ (lần nữa) vui vẻ trở lại, và làm một thằng hề. Idk t có thể thích cảm giác này, nhưng tao không biết bao nhiêu phần trong t thích nó nữa. Nên tốt nhất việc của t thì để t làm, t không quan tâm mọi người biết hay không, nên làm ơn, tốt nhất là đừng cho t quan tâm điều đó.
Một chút cảm xúc tiêu cực những ngày cuối ở Bangkok. Cảm ơn mn đã đọc.
Peace ^^